
Vĩnh biệt ông – người họa sĩ già của tuổi thơ biết bao thế hệ
Người họa sĩ ấy ra đi ở cái tuổi “xưa nay hiếm” âu cũng là một điều bình thường theo quy luật sinh-lão-bệnh-tử của tạo hóa. Ấy thế nhưng, lòng người hâm mộ ông, hâm mộ “Chú Thoòng” sao vẫn cảm thấy có một khoảng trống khó bù lấp được. Ông ra đi, để lại sự tiếc thương vô hạn cho một bộ phận độc giả đã lớn lên theo từng trang truyện của năm nào…
Vương Gia Hy – người nghệ sĩ của tuổi thơ
Tác giả Vương Gia Hy (tên khác là Alfonso Won) sinh năm 1925 Thiên Tân, Trung Quốc. Năm 1944, ông tốt nghiệp khoa hội hoạ Đông phương tại trường Đại học Công giáo Phụ Nhân ở Bắc Kinh. Ông là tác giả của bộ truyện tranh vô cùng nổi tiếng “Lão Phu Tử” hay còn được người đọc Việt Nam gọi với cái tên thân thương “Chú Thoòng”.

Nửa cuộc đời mình, ông dành để sáng tác "Chú Thoòng" cho người đọc
Năm 1956, ông rời đến Hồng Kông. Trong năm 1962, cố họa sĩ đã sử dụng tên của người con trai cả để làm bút danh Vương Trạch và bắt đầu sáng tác ra series “Lão Phu Tử”.
Ông từng chia sẻ rằng: “Cuộc đời tôi như trang truyện tranh hài, và tôi cố hết sức mình để sáng tác ‘Lão Phu Tử’, nhân vật đó chính là tôi, đóng vai một anh hề và pha trò vui cho độc giả.”
Bộ truyện hài hước này nhanh chóng trở lên nổi tiếng bởi phong cách thể hiện tươi vui, phản ánh rõ nét cái văn hóa đương thời. Không chỉ ảnh hưởng ở khắp Hồng Kông, tác phẩm của ông còn có sức lan tỏa sang Trung Quốc và các nước Đông Nam Á rồi sang cả phương Tây và được phát hành dưới tên gọi “Old Master Q”.Năm 1974, ông sang Mỹ sống, đến 1980 thì ngưng sáng tác.
“Chú Thoòng” – người bạn của biết bao thế hệ
Bộ truyện tranh “Chú Thoòng” tập trung miêu tả về đời sống của nhân vật chính tên Thoòng, là một người đàn ông có tuổi, tính cách khá bảo thủ, không chịu bắt nhịp với thời đại. Sống ở xã hội Hồng Kông ngày một đổi mới, hiện đại, nhưng đi đâu chú cũng mặc một bộ đồ cổ Trung Quốc, giữ nguyên những tính cách cổ của dân Trung Quốc. Người ta nhìn chú với ánh mắt dành cho một người “quái dị” do đó chú thường bị lạc lõng. Vì lạc lõng, chú sinh ra bệnh hoang tưởng, khiến chú Thoòng cách biệt với đời, nhưng chú lại là đại diện cho rất nhiều tính cách chung của nhân dân Trung Quốc lúc bấy giờ.
Thế nhưng, người ta yêu mến chú Thoòng vì chú sống lạc quan, như một đứa trẻ, trước nhiều tình huống khó khăn, chú có những cách giải quyết khác người và cách ấy đôi khi cũng rất ngây thơ, dễ thương. Nhưng nhiều khi cũng vì hoang tưởng mà chú đâm ra thất vọng cuộc đời dẫn đến bao phen muốn đi tự tử.

Chú Thoòng – một người kì lạ đến kì quái nhưng lại vô cùng lạc quan, yêu đời
Chú Thoòng có một tình yêu ỡm ờ với cô Trần, một cô gái thanh lịch, hợp thời. Chú còn có hai người bạn thân là Lý Toét, một anh chàng thật thà, tốt bụng nhưng cũng hơi lập dị và Xã Xệ, một người ngờ nghệch, khờ khạo tới mức hài hước. Chú cũng có một khắc tinh là lão Triệu, là một người nóng nảy, thù vặt. Những người này thường xuyên xuất hiện quanh cuộc đời chú Thoòng, tạo nên những tình huống vui nhộn, nhưng đôi khi cũng "cười ra nước mắt".

Những người bạn, người yêu và cả khắc tinh của chú Thoòng
Bộ truyện mang đến cho người đọc những tiếng cười thâm thúy, sâu cay đồng thời phản ảnh đúng cái xã hội Hồng Kông thời kì đó. Sau khi nghỉ hưu, tác giả Vương Gia Hy đã nhượng lại quyền thương hiệu cho con trai cả của mình. Ông ra đi, nhưng những gì ông để lại cho đời, và “chú Thoòng” mà ông đã tạo ra sẽ còn sống mãi trong lòng độc giả.



